Chợ Vạn Phong đem lại cảm giác giống với chợ phiên vùng cao của Đông Nam Á, để thể hiện được vẻ phồn thịnh rực rỡ của công cuộc giao thương đa quốc gia, đoàn phim phải gọi là sắp bê hơn nửa cái chợ trung cổ ra đến nơi.
Hoa quả dễ bị thối, chuyển luôn sang bày mô hình nhựa đựng đầy các sọt to, có diễn viên quần chúng tiện tay thó mất một quả lén cắn thử miếng, xong phun phì phì ra độc toàn hạt xốp cứ như phả tuyết.
Đồ trang trí kiểu đèn bạc bát đồng thì càng khoe được khí thế của cụm kho tại chỗ, treo đầy màn che lụa là gấm vóc, nhỡ trời mưa còn phải huy động mọi người nhanh tay nhanh chân gỡ xuống cất đi.
Ống kính quay một tấc thì cảnh phải dàn ra một thước, khung cảnh càng chứa đựng nhiều thông tin thì càng có thể giúp người xem cảm nhận từng ngóc ngách đến độ chân thực nhất.
Dạo này sở thích rảnh rỗi sau khi làm bài của Tô Trầm chính là đi dạo loanh quanh ở khu cảnh chợ Vạn Phong, còn hay ho hơn cả dạo chợ bình thường.
Đá ngọc xâu thành chuỗi, tượng Phật ngọc trắng Bồ Tát đồng vàng chất đầy 4 5 tầng, rồi còn hương liệu đủ màu, tranh chữ mặc bảo, tất cả đều được trưng bày rất tinh tế, lựa góc kĩ lưỡng khiến người ta không thể dời mắt.
Bé không kìm được nhớ lại những gì trước đó ông Bặc đã nói với bé.
Có thể mang đạo cụ lặt vặt của đoàn phim về, nhưng bắt buộc phải đốt hết những thứ mình tự tay làm ra.
Bé không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hinh-de-15-tuoi-thanh-luat/700119/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.