Nước mưa rơi vào trên mỏm nham thạch, sao nước bắn khắp nơi. Đây là một nham thạch cổ xưa có vòng tuổi loang lổ, năm tháng đã cọ rửa màu xám của tảng đá, lộ ra màu xanh đen nhàn nhạt, càng làm con người nảy sinh cảm thụ tang thương sâu sắc. Hình dạng nham thạch này không theo quy tắc, xen kẽ cùng nhau, hình thành đủ loại hình dáng. Nhìn vô cùng ghê sợ.
- Đại ca, đã gần đến giờ rồi, chúng ta có động thủ không?
Đã gần đến giờ tý, mưa rất lớn, sau gò núi cách địa doanh không xa, một đám người đang tụ tập, cầm đao thương và cung tiễn trong tay.
Người đàn ông cầm đầu người cao hơn 1m8, khôi ngô cường tráng, khăn che mặt, khoác áo tơi, tay cầm một thanh bảo kiếm. Hắn tựa như không để ý nghe lời đồng bọn nói, mà tay đáp mái che nắng nhìn về xa xa.
- Lưu Quý, Quán đang hỏi ngươi, sao ngươi không nói gì!
Người lên tiếng là một phụ nữ, cũng mặc áo tơi màu đen, che mặt, tay cầm bảo kiếm, mặc dù không nhìn rõ tướng mạo nhưng toát lên khí chất anh thư oai hùng hiên ngang. Nàng đi tới bên cạnh người đàn ông kia, có chút oán trách.
- Tẩu tẩu, đừng thúc giục...chắc hẳn Bang đã có mưu tính rồi, chúng ta chỉ cần nghe sai phái của huynh ấy là được. Nên động thủ thì chắc sẽ động thủ.
Nhận ra được vị tên là Quán này vô cùng tôn kính đối với thủ lĩnh. Cô gái kia bất mãn nói:
- Quán, lúc này đã không còn sớm nữa, nếu không động thủ, thì không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hinh-do/1358607/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.