Lúc biết được Lưu Khám suất bộ đi tập kích Lâm Hà Độ Khẩu, Mông Điềm cũng không khỏi bị hành động to gan này của Lưu Khám làm cho hoảng sợ.
Nhưng không thể không thừa nhận, nếu như Mạo Đốn thật sự suất bộ qua sông, sau này chắc chắn sẽ đem lại phiền phức lớn cho Hà Nam Địa.
Tiếp tục tấn công?
Bây giờ Mông Điềm vẫn chưa có dự định này. Lần này có thể nhanh chóng cướp lại Hà Nam Địa, hoàn toàn là nhờ sự tồn tại của một người có tác động quyết định như Lưu Khám.
Nếu như không phải là Lưu Khám giết Tả Hiền Vương Đồ Kỳ ở Phú Bình, trận chiến sự này cũng không biết sẽ có kết thúc thế nào.
Không chỉ như vậy, trận Bắc Cương lần này, từ đầu đến cuối tổng cộng điều động hơn năm mươi vạn binh mã, có điều binh mã chưa điều động, mà lương thảo đi trước.
Tác chiến quy mô lớn năm mươi vạn người, mỗi ngày tiêu hao vô số tiền và lương thực.
Đại Tần thống nhất chưa quá bảy năm, vẫn còn chưa chống đỡ nổi sự tiêu hao lớn như vậy. Tấn công bờ phía bắc sông Hoàng Hà, ngoài cần phải đối mặt với quân Hung Nô chó cùng rứt giậu ra, còn phải đối mặt với môi trường phúc tạp và tuyến tiếp viện lâu dài. Ngoài ra, còn có hai con thú khổng lồ là Nguyệt Thị quốc và Đông Hồ đang nhìn chằm chằm. Có lẽ hai mươi năm, ba mươi năm... toàn bộ Trung Nguyên sẽ ổn định lại, có thể qua sông chiến đấu.
Thế nhưng bây giờ lại không thể.
Cho nên, Mông Điềm một mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hinh-do/1358997/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.