Sắc trời càng ngày càng muộn…
Lưu Khám cũng đã nghỉ ngơi, đang mơ mơ màng màng, đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng huyên náo. Lưu Khám bỗng dưng mở to mắt, xoay người ngồi dậy.
Lữ Tu cũng tỉnh, vội vàng khoác áo lên.
- Sao lại ồn ào như vậy?
Lưu Khám chạy ra khỏi phòng ngủ, chỉ thấy trong đình viện, Vương Cơ đang bị hai thân vệ ngăn đón, lớn tiếng gọi. Vừa thấy Lưu Khám đi ra, Vương Cơ thét lớn:
- Nhị đệ, việc lớn không xong rồi… Ca ca đệ hiện tại vẫn chưa về, ta lo y ra khỏi thành đi tìm tên người Sở kia rồi!
- Hả?
Lưu Khám chấn động, phất tay ý bảo thân vệ buông Vương Cơ ra.
- Tẩu tẩu, tỷ đừng gấp, đại ca đi đâu? Đang yên lành y đi tìm người Sở làm gì?
Vương Cơ giải thích nói:
- Buổi tối lúc đại ca đệ trở về, liền nói với ta, nhìn dáng vẻ ngươi hình như bị thương, bảo ta ra ngoài nghe ngóng.
Ta ra ngoài tìm hiểu tình hình xong, nghe nói hôm nay đệ giao chiến, bị người Sở kia bắn lén bị thương. Sau khi trở về nói với đại ca đệ, y liền vô cùng tức giận. Về sau y nói với ta muốn đi luyện võ, ta cũng không để trong lòng. Nhưng lúc này đã đến giờ Tý rồi, đại ca đệ còn chưa quay về.
Ta tới võ đài nơi y vẫn luyện võ, nhưng không thấy y đâu.
Lúc trở về phòng lại phát hiện áo giáp y vẫn dùng không thấy… Nhị đệ, đệ biết sau khi Cự khôi phục trí nhớ, vẫn muốn giúp đệ làm một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hinh-do/1359329/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.