Thoáng chốc, trên trời cao vang vọng tiếng gió thét thê lương, giống như tiếng sói tru. Mà mật độ tiễn càng lúc càng được quân Tần đẩy mạnh, khi tiễn sắp vọt tới quân Sở tiên phong, đột nhiên một gã đội trưởng mâu thủ xuất hiện, hung hăng tiến về phía trước.
Trường mâu thủ, trường sáo thủ, còn có trường kích thủ, cùng lúc xuất kích.
Quân Sở giống như chuỗi mứt quả, bị đâm thủng. Một đội quân Sở vung mâu giao phong với duệ sĩ quân tần cầm thiết kiềm trong tay, mấy trăm binh sĩ quân Sở liền bị chém gã lăn trên mặt đất, máu thịt trộn lẫn biến thành khối thịt vụn.
Lưu Phì đứng trên khinh xa, không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.
- Lão Chu, lũ Tần man này điên rồi sao?
Nếu như quân Tần chiến đấu mạnh mẽ như lúc này, trước kia giao chiến tại Vị Nam, sao có thể bị bọn họ liên tục đánh lui, thậm chí quân lính tan rã?
Sắc mặt Chu Cú Tiễn xám xịt, ghìm cương ngựa lại.
- Thiếu Quân, chúng ta lui binh. . .Trong quân Tần man tất có người tài. Chúng ta cường công như vậy, căn bản vô pháp phá tan trận hình quân Tần. Việc cấp bách, chính là lui lại trấn thủ đại doanh Lam Điền, xem xét tình hình. Thực sự không chống đỡ được. . .Chúng ta sẽ nhanh chóng lui về Phách Thủy, hoặc qua Hiểu Quan cố thủ.
Lời này có ý nói với Lưu Phì: Cha ngươi có thể sống sót hay không, cần phải xem vận khí của y. . .Chúng ta trước hết phải bảo vệ tính mạng của chính mình rồi sẽ bàn.
Lưu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hinh-do/1359508/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.