Lúc chạng vàng tối, cuối cùng Lưu Bang cũng nhổ được ngụm khí bẩn ẩn chứa trong lòng.
Y trên binh xa trò chuyện vui vẻ, không có điểm nào giống như người vừa mới gặp thảm bại, thỉnh thoảng còn nói giỡn với hai người Chu Hà và Chu Bột.
Trương Lương theo phía sau nhìn bóng lưng Lưu Bang, đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm khó hiểu.
Có thể đắc ý, có thể thở phòm nhẹ nhõm. . .Đây chính là nguyên nhân chính khiến y trước kia chọn con đường theo Lưu Bang.
Đây chính là khí độ của chủ nhân, sẽ không vì thắng bại mà che mờ con mắt. Đặc biệt, khi thấy Lưu Bang khôi phục tinh thần, mọi người cũng cảm thấy phấn chấn. Trương Lương mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó thúc ngựa tiến lên, đi tới gần Lưu Bang.
Chu Hà và Chu Bột vừa thấy, liền vội vã thối lui sang một bên.
- Tử Phòng, khi chúng ta đến Hiểu Quan rồi, sẽ lập tức rời khỏi Quan Trung.
Trương Lương không khỏi ngẩn người:
- Vì sao không ở lại xem xét tình hình?
Lưu Bang cười lắc đầu:
- Tử Phòng, ngươi không biết Lưu gia tử kia. Đó là một là một kẻ cực kỳ ẩn nhẫn. . .Khi hắn bắt đầu hành động, sẽ không có bất cứ kẽ hở nào cho chúng ta. Mười năm trước, ta và Ung Xỉ bức bách hắn, muốn hắn buông bỏ cơ nghiệp tại huyện Bái. Cũng không ngờ, chỉ trong một đêm, Ung Xỉ mất mạng, Huyện Trưởng trở giáo, ta và những người khác rời khỏi huyện Bái, mới kết giao với ngươi.
Thoáng chốc đã là chuyện tình chục năm trước rồi!
Trương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hinh-do/1359518/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.