- Chủ nhân, vì sao uống rượu một mình?
Trần Anh quay đầu nhìn lại, liền thấy tâm phúc của chính mình – Trần Nhị, nghiêm trang đứng ở phía sau.
- Tiểu nhị, ngồi xuống uống rượu cùng ta.
Trần Anh cười ha hả, vung tay ra hiệu cho Trần Nhị ngồi xuống:
- Đây chính là rượu Vạn tuế chính tông đấy. Trước kia Tần Hoàng Đế ban cho Lý Do, không ngờ lại để ta và ngươi hưởng thụ. Theo tin đồn, rượu Vạn tuế này có thể kích thích tinh thần, thân thể cường tráng, ngươi uống hai phần xem có phải vậy hay không?
Trần Nhị kinh ngạc nhìn Trần Anh, sau hồi lâu, khẽ nói:
- Chủ nhân, vì sao như vậy?
- Tiểu Nhị à, thành Lạc Dương lớn như vậy, hôm nay chỉ còn ngươi gọi ta một tiếng chủ nhân, gọi ta một tiếng tiên sinh. . .
Ta có chút hối hận, lúc trước Hàn Tín mượn ngươi, ta không đồng ý. Nhưng hiện tại, ngươi theo ta, e là chịu không ít ánh mắt khinh bỉ.
Trần Nhị im lặng một hồi, lại nói:
- Ta nghe nói, Sở Vương bị giết rồi.
Có lẽ không lâu sau, Hạng Tịch sẽ tự lập làm Vương.
Uy danh của Hạch Tịch tuy cao, nhưng nếu xưng Vương, chỉ e danh không chính ngôn không thuận. . .Nếu như không có gã Lưu Khám kia, có lẽ còn có chút cơ hội, nhưng hôm nay Lưu Khám tọa trấn Quan Trung, Hạng Võ xưng Vương thực khó có thể được người tin phục. Tiểu Nhị à, chuyện xưng Vương, tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Lưu Khám sẽ không để cho Hạng Tịch ngồi vững trên ngai vàng đâu. Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hinh-do/477261/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.