Thấy bài lên men càng lúc càng nhanh, đúng lúc mọi người còn tưởng rằng bài đăng này sẽ lao lên đầu bảng thì nó đột nhiên biến mất một cách kỳ lạ.
Không những không tìm được bài đăng đó mà tất cả những ai chửi bới đều bị cấm tài khoản. Một số người không cam lòng cố gắng tải bức ảnh lên lần nữa, nhưng nó đã bị xóa sau vài giây khi được đăng lên.
Vì vậy, bức ảnh này và thậm chí cả tin đồn đều đã biến mất, như thể nó chưa từng tồn tại.
Buổi tối tự học, sau khi Hồ Đào biết được sự tình, trong lòng mơ hồ có đoán được mọi chuyện.
Hết giờ tự học buổi tối, cô hỏi Tiết Vọng ở bên cạnh: "Cậu là người cho xóa bài đăng kia?"
Tiết Vọng tức giận gật đầu.
Hồ Đào đóng lại cặp sách khoắc lên vai: "Cám ơn."
Mặc dù cô không quan tâm đến những lời bàn tán này, nhưng ảnh hưởng của nó vẫn luôn rất xấu, sẽ tốt hơn nếu các bài viết đó biến mất.
...
Sáng hôm sau, Tiết Vọng lại là người đầu tiên không đến lớp học nữa, cũng không có gửi hoa, hiển nhiên là vì bài đăng kia.
Trước khi Tiết Vọng bước vào lớp, anh vẫn đang nghĩ rằng mình sẽ không làm lành với Hồ Đào, nếu còn tiếp tục theo đuổi cô, họ của anh sẽ không phải là chữ Tiết này nữa!
Vì thế khi vào lớp, anh cố tình bày ra một bộ mặt lạnh lùng khó chịu, xung quanh áp suất quanh anh cực kì thấp.
Anh cúi đầu nghịch điện thoại, cố ý không để ý đến ai đó.
Vân Hàm quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-dao-cai-kep-san-van-thinh-chu/1214099/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.