Ngao Ly mỉm cười “Cùng Thập Bát công tử lưỡng tình tương duyệt không phải là tại hạ, mà là Thất đệ của tại hạ.”
Hồ Hồng Ngọc thấy Ngao Ly cười đã muốn nổi hỏa, nhíu mày nói “Thất đệ ngươi? Vậy hiện tại người đâu? Đang ở Thanh Vân Sơn?”
Ngao Ly hai mắt nhìn Hồng Ngọc, biểu tình vẫn là mỉm cười khiêm tốn, hai mắt híp lại. A! tinh quang chợt lóe, chậm rãi mở miệng nói “Thất đệ tại hạ, hiện tại đang ở Giáng hà chi uyên.”
Giáng hà chi uyên!
Bốn chữ này lọt vào tai Hồ Hồng Ngọc, cũng giống như hạn thiên lôi oanh tạc một tiếng bên tai nàng!
Giáng hà chi uyên! Không phải là nơi ở của Long thần nhất tộc sao!
Đúng rồi, mới nãy hắn tự xưng mình là Ngao Ly. . .
Thiên hạ rộng lớn, trong yêu tộc ngoại trừ Long thần còn có kẻ nào dám họ Ngao?
Hồ Hồng Ngọc đổ mồ hôi lạnh, trong lòng không khỏi thầm mắng mình không nhạy bén chút nào. Mới nãy hắn xưng danh đáng lẽ là phải nghĩ ra rồi chứ!
Nhưng là thấy thiếu niên này thoạt nhìn thật sự là rất muốn đập, hơn nữa đối với suy nghĩ của tất cả yêu trong yêu giới, sự tồn tại của Long thần giống như thần vậy, khoảng cách với mình quá mức xa xôi, cho nên mới hoàn toàn không nghĩ đến phương diện kia, hiện tại đã xác định, bọn họ cư nhiên lại là Long Quân a a a a!
Sắc mặt Hồ Hồng Ngọc thoáng xanh, Ngao Ly cười thực ngọt ngào nhưng trong mắt lại toàn xấu xa “Không biết Thất đệ của ‘tại hạ’ có thể trèo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-gia/1977319/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.