°°° Vương mẫu nương nương người còn nhớ Hỗ Chu Kính bên hồ tiên nữ không? °°°
Một ngày nọ, Hỗ Chu Kính vừa ra khỏi hư không, thì nhìn thấy ánh mắt nhiệt tình của người kia.
Nàng nhắm hai mắt mở miệng nói: Nàng nhìn ta làm gì?
Hồ Lệ Khanh cười hì hì nói: Nhìn để chờ nàng.
Hỗ Chu Kính mở mắt nhìn nàng nói: Ta có gì mà nhìn?
Mặc dù không đẹp bằng ta, nhưng lại là kiểu nhìn hoài không thấy chán.
Hồ Lệ Khanh tán dương.
Không biết tại sao, Hồ Lệ Khanh còn có điều muốn dấu chưa nói với nàng.
Đúng như dự đoán, đến tối, Hồ Lệ Khanh dẫn Hỗ Chu Kính ra khỏi nhà.
Hỗ Chu Kính hỏi nàng: Chúng ta đi đâu vậy?
Hồ Lệ Khanh quay đầu bí mật nói: Đi gặp tình nhân cũ nhà nàng.
Hỗ Chu Kính nói: Ta làm gì có tình nhân cũ?
Đến đó thì nàng sẽ biết.
Hồ Lệ Khanh nói.
Nàng đưa Hỗ Chu Kính lên trời, chui qua Nam Thiên môn, hôm nay các lộ thần tiên đang rối rít lên thiên đình, tay bưng lễ vật, vẻ mặt tươi cười, lên thiên định dự yến.
Không biết từ đâu Hồ Lệ Khanh lấy ra một bộ y phục của thị nữ, mặc lên, cung trang màu đỏ bao quanh người nàng lả lướt vóc người thích thú, che dấu đi yêu khí của nàng.
Nàng che đi dung nhan của mình, biến thành một cung nữ xinh đẹp nhưng không xuất chúng.
Hai người núp sau cây cột, nhìn người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-hoac-ho-tam/2012500/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.