Edit: Peach
Beta: Peach
Sâm Sâm theo bản năng nín thở.
Con hẻm chật hẹp bị che khuất trong bóng tối, thế nhưng cô lại có thể hình thấy rõ ánh sáng trong mắt người thiếu niên trước mặt. Vóc dáng cao lớn mang lại cảm giác bị áp bách, cô lui về phía sau một bước, tầm mắt dời xuống, tránh ánh mắt lạnh lùng của anh.
Ba người xã hội đen kia đều không giống với Lục Thần Dục, Sâm Sâm nhìn cái tay đang quấn băng vải kia, mỗi ngón tay đều thon dài có lực, mang lại cảm giác khi anh đánh người, hẳn sẽ rất đau.
"Ha." Lục Thần Dục phát ra tiếng cười vô nghĩa.
Ánh mắt Sâm Sâm lóe lên, tầm mắt ở trên ngón tay anh dừng lại chớp mắt một cái, giống như vừa phát hiện ra điều gì đó, nhanh chóng ngẩng đầu lên, hướng về phía người thiếu niên nở nụ cười, nói:
"Nếu như lời nói lúc nãy làm cậu không vui, cho tớ xin lỗi, được không?" Âm thanh vừa ngọt ngào lại ôn nhu: "Có thể để cho tớ đi được không?"
Giọng nói từ lãnh đạm trở nên tinh tế lại mềm mại, còn lộ ra một chút vẻ điềm đạm đáng yêu, nhỏ nhẹ cầu xin.
Đây là công phu thay đổi khuôn mặt sao?
Thiếu niên kia híp mắt lại, không nói một lời.
Tư thế của anh lười biếng, không lên tiếng châm chọc, cũng không có thêm động tác nào, giống như một con mèo lớn đang lười biếng phơi nắng. Bị ánh mắt của anh nhìn chằm chằm, nụ cười của Sâm Sâm vẫn không thay đổi, đem sự yên lặng của anh là đáp ứng, không nhanh không chậm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-ly-ban-keo-duong/82084/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.