“Thầy không nên suy nghĩ nhiều, dưới mái hiên nhà người khác sao em không thể cúi đầu được.” Đản Hoàng Tô cảm thấy mình phải nhắc nhở thầy giáo một phen.
“Tôi biết.” Thầy giáo bình tĩnh nói: “Nhưng tôi tin một ngày nào đó em sẽ cam tâm tình nguyện ở cạnh tôi, nấu cơm làm canh chờ tôi trở về.”
Đản Hoàng Tô cảm giác đau trứng phi thường, hắn không nên tự tin như vầy à!
Tuy rằng thật ra nàng không có trứng.
Rửa chén xong, Đản Hoàng Tô mở tủ lạnh lấy trứng với rau, chuẩn bị nấu thêm tô mì, thầy giáo lại ngăn nàng: “Em ăn cái này trước đi.”
Nói xong, thầy giáo lấy một cái giới tử không ra, tìm một quả đào mật, mùi thơm ngọt ngào, tròn tròn xinh xinh, chính là quả đào mật nàng từng ăn mấy ngày trước.
“Sao thầy cũng có cái này?” Đản Hoàng Tô buồn bực hỏi.
“Cũng?” Thầy giáo nhạy cảm túm ngay chữ quan trọng.
“Cũng.” Đản Hoàng Tô khẳng định. Nghĩ nghĩ, nàng hỏi thử: “Thầy có nuôi một con khỉ ạ?”
Thầy giáo nhíu mày: “Sao em biết tôi nuôi khỉ?”
“Em còn biết là con khỉ đó trộm quả đào này à nha.” Đản Hoàng Tô lẩm bẩm.
Trên thực tế không phải con khỉ kia trộm đào mà là chính thầy giáo đích thân ra trận, cướp ngay trên tay lão đào tinh. Đương nhiên Đản Hoàng Tô không biết câu chuyện phát sinh sau này, nàng chỉ nhìn thấy con khỉ kia, cho nên đinh ninh rằng con khỉ kia trộm đào.
Thầy giáo nghe Đản Hoàng Tô nói xong chợt cau mày: “Làm sao em biết?”
Ngày đó hắn đứng từ xa nhìn, Đản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-ly-trung-sinh/2019728/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.