Ngoại công chỉ có ta là huyết mạch duy nhất, hơn nữa ông đưa ta tới Bạch Lộc thư viện đọc sách, chưa chắc không phải là có ý muốn ta kết giao với một số quý nhân.
Trong hai năm hai huynh đệ Chu Hoằng Nghi mưu tính, ngân khố của ngoại công không ngừng cung cấp hỗ trợ cho họ.
Khi đó Thục địa bạo loạn, lão hoàng đế bệnh nặng, không ai muốn lãnh binh đi thu dọn củ khoai nóng này, Tiêu Cảnh Chi đã đi.
Tiêu Cảnh Chi võ công cao cường, mấy lần ám sát Chu Hoằng Nghi đều bị hắn giải quyết. Sau khi hắn rời đi không lâu, ta ở lại bên Chu Hoằng Nghi xử lý thư tín, thu thập thông tin quyền thần, Chu Hoằng Chân âm thầm lôi kéo lòng người, sắp đặt người của mình vào vị trí quan trọng.
Khi Chu Hoằng Nghi bị ám sát, chính là lúc Tiêu Cảnh Chi viết thư cần chi viện, ta chỉ biết nếu Chu Hoằng Nghi chết, dù Chu Hoằng Chân có thể lên thay, vậy quân đội của Tiêu Cảnh Chi cũng không có hy vọng, thân thể ta nhanh hơn đầu óc, thay Chu Hoằng Nghi đỡ một kiếm.
Khi ta dưỡng thương, Tiêu Cảnh Chi thuận lợi tiêu diệt phản tặc Thục Sơn, thể hiện năng lực quân sự phi phàm, rồi vội vàng trở về kinh, trợ giúp hai huynh đệ Chu Hoằng Nghi và Chu Hoằng Chân lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai bức cung, c.h.é.m g.i.ế.c hai vị hoàng tử tranh quyền khác.
Chu Hoằng Nghi để báo đáp ân cứu mạng của ta, đã từng hứa với ta, sau này có thể vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-phach-zhihu/1289880/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.