Tôi không nhìn thấy quá trình Quỷ Ngữ mua cầu thuỷ tinh. Tôi chỉ biết là, sau khi cô ta mở mục tìm kiếm ra, không phải gõ thẳng chữ “cầu thuỷ tinh”, “bảng gọi hồn” vào khung tìm kiếm mà là tìm một cửa tiệm nhỏ tên là “Người dệt giấc mơ”. Dưới một đống link liên kết lộn xộn mới có trang mà Quỷ Ngữ muốn tìm.
Nhấp vào trang đó, cảnh mộng lại bị1thay đổi.
“Á… á…”
Tôi nghe thấy tiếng hét thảm của Quỷ Ngữ.
Tiếng hét không phải được phát ra từ miệng của Quỷ Ngữ mà từ trong ý thức của cô ta. Ngoài ra còn có nỗi đau đớn trên cơ thể Quỷ Ngữ truyền đến người tôi.
Tôi ngây ra, chưa chú ý hoàn cảnh trước mắt.
Nhưng mà cái cảm giác đau đớn này cũng không đến mức quá lớn.
Tôi lập tức hoàn hồn lại, nhìn thấy Quỷ8Ngữ đang ngồi trên ghế.
Đây là… Căn phòng màu đen của Quỷ Ngữ?
Cửa được mở, nhưng dường như ngoài trời đã tối rồi.
Tôi không nhìn rõ được hoàn cảnh trong phòng. Ánh trăng rọi vào từ cửa mờ nhạt vô cùng.
Âm khí chui ra từ trên người Quỷ Ngữ…
Đợi đã!
Tôi mở to mắt nhìn về phía bóng người đứng trước mặt Quỷ Ngữ.
Tôi còn chưa kịp nhìn kĩ thì thấy âm khí xung quanh bóng người2đó đột nhiên biến mất hết.
Anh ta không hề xua tan những hồn ma kia mà đã nuốt chửng chúng!
Diệp Thanh!
Anh ta đang…
Tôi chỉ thấy nhức hết cả đầu.
Trong căn phòng tối om, hình như có đôi mắt ai đó đang nhìn tôi chằm chằm.
Tôi bỗng giật nảy mình.
Đúng như những gì tôi nghĩ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-bi-an/1482142/chuong-1774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.