Tôi nghe thấy tiếng thở hồng hộc của phụ nữ, tôi nghe thấy tiếng tim đập trong cơ thể bà ta.
Trong tầm nhìn của tôi là trần nhà rất cao và khá quen thuộc.
Không phải trần nhà trong phòng ngủ của tôi.
Tôi di chuyển thân thể, tách ra khỏi người phụ nữ.
Là cảnh mộng.
Vừa rồi cũng là cảnh mộng.
Người phụ nữ ngủ trên ghế sofa.
Trong tivi vang ra âm thanh của chương trình thời sự. Kênh thời sự của1địa phương, đang thông báo giá rau tăng vọt.
Người phụ nữ quay đầu nhìn lên đồng hồ treo tường.
Bà ta ngồi dậy trên sofa, đứng lên đi đến nhà bếp.
Khưu Minh không cần ăn uống, nhưng bà ta cần.
Lúc Khưu Minh còn sống, buổi sáng luôn làm việc, học tập, chế tạo những thứ kiểu như bùa hộ thân này nọ. Tối họ sẽ cùng nhau nấu ăn.
Người phụ nữ đang thầm nghĩ, có nên sắp xếp cho Khưu8Minh ở tầng trệt. Khi nấu ăn bà ta có thể trò chuyện với Khưu Minh. Ông ta không phải người bệnh thật mà cần nghỉ dưỡng.
Canh trong nồi đang sôi ùng ục. Người phụ nữ đang thái rau trên thớt, tạo ra âm thanh “cộc cộc” nhịp nhàng.
Trong chuỗi âm thanh bình yên và vắng lặng này, chợt “cạch” một tiếng lớn, phá vỡ bầu không khí vốn có.
Bàn tay đang thái rau của người phụ nữ đã2dừng lại.
Keng!
Âm thanh này là tiếng khóa cổng bị mở.
Bà ta quay qua, nắm chặt con dao trong tay.
An ninh trong thôn rất tốt, hàng xóm đều chơi thân với nhau, rất nhiều người đã lớn lên cùng nhau, sống ở đây cả đời, còn có rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-bi-an/1482496/chuong-1627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.