“Năng lực của em lâu nay vẫn có thể giết người được sao?”
Tiếng nói của Vạn Quý Sinh kéo tôi trở lại trong bóng tối.
Tôi đã nghe thấy Vạn Quý Sinh trưởng thành hỏi như vậy.
“Bắt đầu từ khi nào vậy? Em nhận ra năng lực của mình có thể… giết người từ bao giờ?”
Mạc Hiểu Linh chỉ nhìn thấy bóng tối, Vạn Quý Sinh đang nắm tay cô ta, vừa khiến cô ta thấy an tâm, vừa khiến cô ta thấy bất an. Cô ta trở tay lại nắm lấy tay Vạn Quý Sinh, tuy đã mở miệng ra nhưng chẳng biết trả lời thế nào.
Bắt đầu từ khi nào?
Từ lâu lắm rồi, kể từ khi cô ta giết chết mẹ mình, kể từ khi cô ta giết người lần đầu tiên, cô ta đã biết đại khái năng lực của mình ra làm sao rồi. Bao nhiêu năm đã trôi qua, cô ta sử dụng năng lực của mình mỗi ngày một thuần thục hơn, nói thẳng ra là nắm vững kĩ năng giết người điêu luyện hơn.
Cùng một năng lực, nhưng rơi vào tay những người khác nhau, sẽ có kết quả khác nhau.
Mạc Hiểu Linh chọn cách giết người, để giải quyết sạch mọi nguy cơ “vỡ đê” có thể tồn tại.
Tôi nghĩ, nếu năng lực này rơi vào tay Diệp Thanh, e là sẽ trở thành một phương pháp dùng để tiêu diệt hồn ma.
Mạc Hiểu Linh im lặng, cụp mắt xuống và vẫn chỉ nhìn thấy bóng tối.
“Không thể nào khống chế được…”
Người lên tiếng là chị Hắc.
Trong lòng Mạc Hiểu Linh thoáng rúng động, khe khẽ quay qua.
“Loại năng lực này rất khó… rất khó khống chế…” Chị Hắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-bi-an/1483331/chuong-1313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.