"Lần trước tôi hỏi anh có phải thích tôi hay không, anh trả lời tôi là không biết...!Vậy để tôi nói anh biết đi, anh thích tôi, Trừ Tịch..."
"...!Đừng tiếp tục lừa gạt chính anh nữa."
Vào lần thỏa sức giữa đêm mùng 1, Tiêu Nam Chúc đã dùng cách thức không thể trực tiếp hơn để biến Trừ Tịch và mình từ mối quan hệ công việc đơn giản giữa lịch thần và lịch sư thành một loại quan hệ tình nhân khác mập mờ hơn.
Dù sao anh cũng sắp 30 tuổi rồi, nếu lại bảo anh cứ lưỡng lự thăm dò suy đoán như cậu trai trẻ ngoài 20 thì đúng thật là anh không có sự kiên nhẫn đó đâu.
Mà giống như Tư Đồ Trương đã nói trước đây, một khi anh có chút chuyện vui đều sẽ biểu hiện hết trên mặt, thế nên sau khi xác định quan hệ với Trừ Tịch, cả người anh liền tràn đầy sức sống hơn trước nhiều.
Tỉ như chuyện làm ăn tìm tới cửa mấy ngày nay, anh đều chủ động tặng cho người ta một phần phúc vận, đã vậy còn tiện thể nói thêm hai câu cát tường, nếu mà là trước kia thì Tiêu Nam Chúc tình tính chẳng biết tốt hơn con lừa chỗ nào còn lâu mới tốt bụng như thế.
Có điều bất kể là xét từ phương diện nào thì Trừ Tịch vẫn rất khiến anh thích, nếu như có thể có thêm nhiều thời gian dùng mối quan hệ này ở bên nhau thì anh sẽ vui sướng vô cùng.
Mặc dù bởi vì một số nguyên nhân mà đêm đó bọn họ đã không làm tới bước cuối cùng, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, Tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-bi-mat-ve-chu-nghia-duy-vat-khong-khoa-hoc/95686/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.