Bầu trời xa xăm rốt cục cũng bắt đầu sáng lên, từ một mảnh mực màu xanh lam dần dần chuyển thành lam nhạt, giống như chỉ trong mấy phút, thiên địa liền bỗng nhiên sáng lên, toàn bộ thành thị thức tỉnh.
Mặt trời sắp mọc lên, dương quang xua tan hắc ám, mang đến từng tia từng tia ấm áp.
Lục Tư Ngữ ngồi xổm người xuống tỉ mỉ tra xét tình hình nữ thi.
Tống Văn cũng ở bên cạnh nhìn nói: "Hung thủ che lại hai mắt người bị hại, này thoạt nhìn, có phải là có biểu hiện áy náy?"
Trên tâm lý học tội phạm có một loại lý luận, nếu như người bị hại cùng hung thủ quen biết, hoặc là hung thủ trong lòng có điều áy náy, có lúc sẽ đem thi thể lật qua, mặt trái hướng lên trên, còn có lúc sẽ dùng giấy lụa, khăn mùi soa, quần áo đem đôi mắt của người bị hại che khuất lại. Loại hiện tượng này thấy nhiều với một ít thi thể nữ nhân, trẻ con, lão nhân.
"Phần lớn bên trong lý luận tâm lý học tội phạm đều miêu tat như thế, nhưng mà cũng có thể... Đây chỉ là dấu hiệu cá nhân của hung thủ." Pháp y còn chưa tới, Lục Tư Ngữ liền ngồi xổm người xuống trước tiên làm pháp y, trong lòng cậu có loại dự cảm, hung án như vậy khả năng không phải lần đầu tiên phát sinh.
"Thủ đoạn của hung thủ sạch sẽ lưu loát, trên cổ có vết trói, xương lưỡi cũng đã gãy, đầu ngón tay có vết đỏ tím, là bị ghìm chết, thời gian tử vong là hai giờ trước, hung khí là.." Lục Tư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-hinh-su-trinh-sat/1836954/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.