Mười phút sau đó, ở cửa hàng tiện lợi cách tiểu khu đó không xa, Tống Văn đem phần cơm đã hâm nóng qua đặt trước mặt Lục Tư Ngữ, anh thuận tiện gọi một phần mì oden lúc này mới khiến đồ ăn trước mặt mình thoại nhìn không phải keo kiệt.
Lục Tư Ngữ mang đồ ăn đem nhờ người khác làm nóng không những không có nhận lấy sự ghét bỏ cùng khinh thường của nhân viên cửa hàng mà trái lại còn cho cậu ưu tiên, Tống Văn lần thứ hai tỉnh táo mà biết được, hoá ra mặt có thể coi như cơm ăn.
Hai người ngồi ở trước bàn của cửa hàng tiện lợi, phương thức mở hộp đồ ăn của Lục Tư Ngữ mang cảm giác như thực hiện một nghi thức, hộp đồ ăn giữ ấm hoa lệ kia trên mặt có bốn cái ô vuông, cậu đem chúng xếp từ trái sang phải, chỉnh chỉnh tề tề, sau đó mới lấy ra cơm tẻ, đoan chính đặt trước mặt mình, lại từ bên trong lấy đũa ra, lúc này mới chuẩn bị ăn cơm.
Nhìn thấy Tống Văn thỉ thoảng đem đôi mắt liếc qua bên này, Lục Tư Ngữ liền đem đồ ăn đẩy lên phía trước, cậu hôm nay làm chính là mực nướng tương hạt, lươn xào tỏi, gà viên nấm hương và một phần rau xào. Bốn món đồ ăn sắc vị đầy đủ, mỹ thực vừa hướng trước mặt để xuống, Tống Văn không chút nào khách khí, duỗi đũa ra gắp một miếng. Anh nhai lươn, bên trong xương cốt đều có chút không nở phun ra.
Tống Văn một bên vừa ăn vừa nhìn Lục Tư Ngữ, trong lòng suy nghĩ làm sao có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-hinh-su-trinh-sat/1837138/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.