Một lần nữa quay trở lại tòa nhà cũ, nói này vẫn rất hoang vắng với mùi vị thăng trầm của thời gian. Năm tháng thật tàn nhẫn. Nhưng bây giờ, tôi không có tâm trạng quan tâm những điều này. Điều tôi đang nghĩ đến là hầm tránh bom, tôi muốn xem bên trong đó có gì. Khi một người mù quáng theo đuổi một mục tiêu, họ sẽ bỏ qua nhiều chi tiết không đáng kể. Đôi khi, những chi tiết nhỏ này không quá quan trọng. Nhưng trong một số trường hợp, những chi tiết này có thể dẫn đến chết người.
Lý Hạo trực tiếp đưa tôi đến lối vào chính của tòa nhà cũ, anh ta bước đến một cửa thì đột nhiên dừng lại. "Sao anh không đi tiếp!" Tôi thúc giục.
Lý Hạo chỉ ngón tay của mình vào trước mặt, theo tay anh ta tôi thấy dải băng màu vàng phong tỏa hiện trường do cảnh sát để lại.
"Chỉ cần đi theo lối khác là được."
Tôi đưa Lý Hạo vào từ cửa sổ nơi lần trước tôi đã vào.
"Lối vào hầm tránh bom ở đâu?" Tôi liên thúc giục suốt chặng đường. "Đừng lo lắng, sắp tới rồi." Lý Hạo bị làm phiền bởi tôi.
Bước vào tòa nhà cũ, Lý Hạo đưa tôi đến thằng cầu thang, khi đến nơi, anh ta đi thẳng ra sau cầu thang, kéo một cái gì đó trên mặt đất và nói: "Đây! Là nơi này, đây là lối vào." Sau đó, anh ta vươn tay ra xoay một vòng chiếc vòng sắt.
"Đợi một chút!" Tôi ngăn lại. Lý Hạo nhìn tôi một cách khó hiểu, chính tôi là người thúc giục, và cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-phap-y/2563525/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.