"Người đàn ông này chắc chắn có vấn đề!" Tiểu Kiều có chút phấn khích. Người đàn ông mặc áo choàng cố tình tránh đầu dò giám sát của tàu điện ngầm nên không thể nhìn rõ mặt.
"Chỉ có thể gọi hắn là nghi phạm, chúng ta vẫn cần phải có bằng chứng xác thực." trong video người đàn ông mặc áo choàng và nạn nhân không có bất kì tiếp xúc nào, video này không phải là bằng chứng. Giả sử hắn là kẻ giết người, một câu hỏi được đặt ra, vó rất nhiều cửa cảm ứng trong tàu điện ngầm, làm thế nào hắn có thể chắc chắn rằng nạn nhân sẽ chạy đến cửa cảm ứng bị lỗi.
"Có lẽ hắn ta đã tác động lên tất cả các cửa, có thể ..."
"Chúng ta là cảnh sát, không thể giải quyết vụ án bằng trí tưởng tượng, nếu nghi ngờ, chúng ta phải tự tìm bằng chứng." Khi tôi mới bắt đầu công việc, anh Ba đã từng nói tôi nhưng điều tương tự.
"Được rồi! Tôi nhất định sẽ tìm thấy bằng chứng!" Tiểu Kiều rất tự tin.
"Vậy cố gắng lên!"
Tôi thật sự rất mệt mỏi, thấy trời đã sáng, tôi đặt vài chiếc ghế rồi ngủ một lúc.
Khi tỉnh dậy, đã hơn tám giờ sáng. Các đồng nghiệp biết rằng tôi rất mệt mỏi, vì vậy họ đã không đánh thức tôi. Khi tỉnh dậy tôi thấy một chiếc áo cảnh sát trên người, cũng không biết là của ai.
Tôi đứng lên quan sát xung quanh nhưng không thấy Tiểu Kiều đâu!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-phap-y/2563552/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.