Theo hướng ngón tay của Vũ Ba, chúng tôi thấy những đốm sáng có kích thước bằng hạt gạo đang di chuyển vì khoảng cách quá xa.
“Có phải là cây đuốc không?” Tiểu Kiều không rõ.
Những đốm đó lúc sáng lúc tối rất có thể là đuốc.
Lôi Chính Long nhãn lực tốt, vẫn đang đếm, "1, 2, 3 ..."
Tôi kiểm tra thời gian, đã hơn chín giờ tối, lúc này sẽ không có ai leo núi.
“Có lẽ là năm mươi hoặc sáu mươi người. Đây hầu như là tất cả mọi người trong làng Nhai Sơn, phải không?” Con số của Lôi Chính Long đưa ra có chút hỗn loạn nhưng đại khái số lượng khá chính xác.
Chúng tôi quay đầu nhìn Vũ Ba, anh ta cũng rất ngạc nhiên.
"Đừng nhìn tôi, có nhìn tôi tôi cũng không biết bọn họ đang làm gì. Trước khi tôi rời đi, ở làng Nhai Sơn không có thói quen như vậy." Vũ Ba nói một cách chắc chắn.
Bíp bíp!
Đúng lúc này, điện thoại di động của Tiểu Kiều đột nhiên vang lên, khiến chúng tôi giật mình.
Vũ Ba ôm ngực nói: “Mỹ nhân à, không nên như vậy, cô làm tôi sợ hết hồn rồii.”
Lôi Chính Long cũng nói: “Đổi điện thoại thành chế độ rung đi, an toàn là trên hết."
“Thật xin lỗi!” Tiểu Kiều trả lời điện thoại.
Tôi lo lắng hỏi: “Có đường nào đến đó xem bọn họ đang làm gì không , có lẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-phap-y/2563568/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.