#hosophapy
#linhlinh
Tôi do dự, tâm trạng Đỗ Phàm có chút không ổn định, lại xem xét hành vi điên cuồng của cô ấy sau khi bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, cộng với tất cả những nghi ngờ trước đó, nên tôi đương nhiên phải xem xét tình hình an toàn của bản thân.
“Nói chuyện ở đâu?” Tôi hỏi.
“Anh chọn chỗ đi, nhanh lên.”
“vậy đến phòng pháp y số 2.“ ở nơi mình làm việc tôi cảm thấy an toàn hơn một chút.
“Đi!”
Đỗ Phàm quay người rời đi. Trong đêm tảng băng lớn nghìn năm trông thật vô cảm. Cùng với kiểu tóc bù xù, cô ấy trông giống như một nhân vật trong phim kinh dị.
Chắc sẽ không có chuyện gì đâu, cho dù Đỗ Phàm muốn ra tay với tôi, cô ấy cũng sẽ không lựa chọn ở đồn cảnh sát, như vậy cô ấy không thể chạy thoát được.
Bước chân của Đỗ Phàm rất uyển chuyển, tư thế lắc lư như một bóng ma lang thang trên hành lang giữa đêm khuya, gáy tôi tê rần, lông tóc dựng đứng, nhịp tim cũng nhanh lên một chút.
Sàn sạt ... Sàn sạt ...
Tiếng bước chân của Đỗ Phàm có chút không chân thực. Tôi nhéo mình, đau quá, không phải là mơ!
Khi đến tầng hầm, nơi đây thậm chí còn yên tĩnh hơn.
Đỗ Phàm bước thẳng đến cửa phòng pháp y số 2 đứng bất động chờ tôi.
“Cô có sao không, nhìn cô không ổn lắm, có phải khó chịu chỗ nào không.” Để điều chỉnh bầu không khí, tôi chủ động
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-phap-y/2563644/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.