Chương 1092:
Dương Tiêu đáp: “Không sao, ông Vạn cứ làm việc của mình đi, chuyện bên này tôi sẽ xử lý!”
Cúp điện thoại, Dương Tiêu nhìn về phía Hồ Khoan Quảng: “Chuyện.
này… ông Hồ, chuyện này tìm hiểu như thế nào rồi?”
Vì Hồ Khoan Quảng này có quan hệ tốt với Vạn Tứ Hải, nên có thê coi là người của mình. Mặc dù gọi thẳng là ông Hồ thì hơi không thích hợp, nhưng năng lực thích ứng của Dương Tiêu rât mạnh.
“Cậu Dương, cậu yên tâm, tôi đã tìm hiểu chuyện này rồi, tiếp theo tôi == tự mình đảm nhận vụ án này!” Hồ Khoan Quảng cười nhẹ nói.
Dương Tiêu gật đầu nói: “Được, vậy chúng ta xử lý càng sớm càng tôi!”
Với sự xuất hiện của Hồ Khoan Quảng, khuôn mặt của Tôn Phú Quý dân trở nên xâu xí.
Đêm qua ông ta đã tự tay bỏ thạch tín vào canh nhân sâm hoang dã trăm năm tuổi, bây giò cảnh sát vào cuộc, khiến ông ta rất bắt an.
“Sĩ quan cảnh sát, còn cân điều tra gì nữa? Nhân sâm hoang dã trăm năm tuổi là do cậu ta tặng, chắc chắn là do cậu ta hạ độc!” Tôn Phú Quý khẳng định.
Hồ Khoan Quảng nghiêm nghị nói: “Trước khi còn chưa tra ra chân – tướng của sự việc thì đừng vội kêt luận!”
Ông ta nghe từ Vạn Tứ Hải nói răng cây nhân sâm hoang dã trăm năm tuôi này là do Vạn Tứ Hải tặng cho Dương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-te/1715324/chuong-1092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.