Chương 172
Lúc này, thần y Liễu Giang Hà cực kỳ vui vẻ, ông ấy vui vẻ như một đứa trẻ muốn nhảy cẵng lên vỗ tay hoan hô vậy. Ông ấy trăm nghìn lần không ngờ rằng, Dương Tiêu lại chủ động tìm đến như vậy.
Không ai biết rằng, từ khi Dương Tiêu chỉ điểm mình dùng ba châm hồi mệnh để ngăn cơn sóng dữ, cứu được ông cụ Cung, mấy ngày nay Liễu Giang Hà vẫn luôn mong mỏi Dương Tiêu có thể đến thăm.
Nhưng ông ấy không thể ngờ rằng, hôm nay Dương Tiêu lại đến thật.
Sống ròng rã cả một đời người rồi, Liễu Giang Hà hiểu rõ cực kỳ, cái thằng nhóc Dương Tiêu bị người khác nhục mạ là rác rưởi phế vật chắc chắn không phải là phế vật.
Trong mắt Liễu Giang Hà, Dương Tiêu còn trẻ tuổi như vậy mà đã thành thạo phương pháp ba châm hồi mệnh, chuyện này chứng tỏ anh có một kiến thức y thuật đạt đến đỉnh cao chót vót, thậm chí còn có khí tức mơ hồ bao trùm lên anh.
Liễu Giang Hà tuy không được thông minh nhưng lại rất cần củ chăm chỉ, thạo việc nghiên cứu. Mấy năm đầu vì chăm chỉ học hỏi nên ông ấy được một tiền bối trong giới y học xem trọng, thu ông ấy làm đệ tử ngoại môn.
Liễu Giang Hà cũng không chịu thua kém, kế thừa hết toàn bộ tinh hoa y thuật của tiền bối đã chết này, khiến tên tuổi nổi như cồn.
Chỉ tiếc, Liễu Giang Hà thiên phú không được tốt lắm, lại thêm việc tuổi tác ngày càng cao, trong giới y học không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-te/1717099/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.