“Mẹ!” Nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của mẹ mình Đường Mộc Tuyết thấy rất xáu hồ.
Hôm qua mẹ cô suýt ném giày vào Dương Tiêu, bây giờ lại thay đổi sắc mặt nhanh như vậy khiến Đường Mộc Tuyết cảm thấy khó chịu.
Nhìn chằm chằm Dương Tiêu đang bình tĩnh nhẹ nhàng, Triệu Văn Triết như phát điên, anh ta đột nhiên chế nhạo: “Dương Tiêu cậu nói đi, rốt cuộc cậu đã bỏ ra bao nhiêu mua chuộc viện trưởng Ôn?”
“Mua chuộc viện trưởng Ôn? Ý gì?” Dương Tiêu khó hiểu nói.
Triệu Văn Triết như thể phát hiện ra bí mật lớn, khinh thường nói: “Dương Tiêu, đến lúc này mà cậu còn giả vờ?
Ôn Bảo Tốn là do cậu mua chuộc, cậu bỏ tiền ra mua chuộc!”
“Hóa ra là mua chuộc!” Người nhà họ Triệu chợt nhận ra.
Ở trong mắt bọn họ, Dương Tiêu không có khả năng quen biết Vạn Tứ Hải, Triệu Văn Triết nói như vậy, tất cả mọi người đều nhìn Dương Tiêu bằng ánh mắt khinh thường, như thể Ôn Bảo Tốn chính là do Dương Tiêu mua chuộc.
“Mua chuộc? Anh chắc chứ?”
Trong giây tiếp theo, một giọng nói cao ngạo vang lên.
Ngay lập tức, với tiếng cọt kẹt, cánh cửa phòng tướng | tương được mở ra, bóng dáng xinh đẹp của Vạn Thiến bước vào.
Nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, tất cả ánh mắt người nhà họ Triệu đều sáng lên, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp một người phụ nữ xinh đẹp như vậy trong đời thực.
Phải nói rằng quả thực Vạn Thiền rất đẹp, giá trị nhan sắc cao, cùng với dáng người thướt tha, bảo dưỡng tốt, không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-te/575816/chuong-2100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.