Kim lân há có thể là vật trong ao, vừa gặp mưa gió đã có thể hoá rồng.
Khi Long Ngũ rời đi, Dương Tiêu gọi điện thoại cho Tô Thiên Lung, ngay sau đó một giọng nói ngọt ngào vang lên từ đầu dây bên kia: “Là anh Dương Tiêu sao?”
“Nhóc em bốc đồng quá rồi, hình như tổng đạo diễn kia tên là Phùng Cương đúng không? Sao em có thể nói hủy hợp đồng là hủy ngay được?” Dương Tiêu cười khổ nói.
Tô Thiên Lung nghe vậy thì tức giận: “Phùng Cương quá đáng, làm sao ông ta có thể khinh bỉ anh Dương Tiêu được? Không sao đâu, em chỉ muốn cho.
ông ta xem một chút sắc mặt.
Anh Dương Tiêu, anh đã từng bảo vệ Thiên Lung nhiều như vậy, bây giờ Thiên Lung đã trở nên mạnh mẽ hơn, hãy để Thiên Lung bảo vệ anh nhé!”
Nghe được giọng nói non nớt nhưng kiên định của Tô Thiên Lung, trong lòng Dương Tiêu tràn đầy ám áp, đứa nhỏ theo mông anh hồi đó đã thật sự trưởng thành rồi!
Năm năm không gặp, Tô Thiên Lung thuở ban đầu nhút nhát nay đã trưởng thành mạnh mẽ và đầy trách nhiệm hơn.
“Được chứ!” Dương Tiêu cảm thấy được Tô Thiên Lung rất quật cường, anh thật sự không nói được lời nào.
Dương Tiêu tiếp tục hỏi: “Bây giờ em đang ở đâu? Nghe nói con nhóc em bị sốt nhẹ?”
“Bây giờ em đang ở trong khách sạn, đang liên hệ với luật sư ở Đề Đô.
Buổi chiều có rất nhiều tổ chức từ thiện tìm Thiên Lung, buổi tối có tổ chức từ thiện.
Anh Dương Tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-te/575907/chuong-2290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.