Tút tútI Cho đến cuối cùng, bà cụ Đường còn không gọi được cả điện thoại.
Bảy mươi phần trăm trong số gần một trăm đối tác không gọi được, hầu như vừa nghe đên mượn tiền thì tất cả đều cúp máy, chỉ có một số công ty y dược sẵn sàng cho nhà họ Đường mượn tiên, nhưng họ chỉ có thê hỗ trợ nhà họ Đường một triệu tệ.
Một triệu tệ đối với nhà họ Đường hiện tại chỉ vỏn vẹn như hạt cát trong sa mạc, không đáng nói đến.
Đường Hạo nói năng lộn xôn: “Bà nội, bà đích thân ra mặt mà còn không được, không lẽ nhà họ Đường sẽ châm hết thật sao?”
“Chuyện này… rốt cuộc chuyện này là sao?” Bà cụ Đường sững người toát mô hôi lạnh.
Đám con cháu dòng chính nhà họ Đường mắt lớn trừ: ng mắt nhỏ, tất cả đều như vịt ngơ ngác, mù mờ luống cuồng.
Bà cụ Đường, người đứng đâu nhà họ Đường đích thân ra mặt còn không mượn được tiền, nhà họ Đường khò khạo sắp sụp đồ thật sao?
Đường Dĩnh ăn mặc duyên dáng, sang trọng mở cửa xe thê thao đi tới: “Bà nội, thế nào rồi? Lý Minh Hiên đã thanh toán khoản dư cho nhà họ Đường chúng ta chưa?”
“Thanh toán?” Bà cụ Đường nghĩ đến vẻ mặt lạnh nhạt của Lý Minh Hiên không nhịn được cười khô.
Đường Dĩnh nhận ra có gì đó không đúng lãm, cô ta tò mò nhìn Đường Hạo: “Anh, chuyện này là sao?”
“Dĩnh Dĩnh, xong đời rồi, nhà Đường chúng ta xong đời rồi!” Đường Hạo nói với Đường Dĩnh mọi chuyện.
“Cái gì? Sao lại như thế này?” Đường Dĩnh không nhịn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-te/576074/chuong-2510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.