Cảm nhận được sự ớn lạnh trong giọng nói của Joseph, George tái mặt sợ hãi: “Thầy… thầy, trước mặt thầy em chẳng là gì cả.
Sao em có thể không để thầy vào trong mắt chứ?”
Trên sân khấu của ngành công nghiệp quần áo thế giới, Joseph là số hai không ai dám là người đầu tiên.
“Có chuyện gì vậy?” Nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của George, Triệu Tín, Tôn Tường và những người khác trông cứng đờ.
Không ai ngờ rằng George đường đường là nhà thiết kế trang phục đẳng cấp thế giới lại trông rất kinh hãi và kính trọng.
dJoseph lạnh lùng khit mũi: “Tôi nói cho George cậu biết, điện… không! Cậu Dương vừa nãy không phải người mà cậu có thể nghỉ ngờ.
Cho dù thầy đứng trước mặt cậu Dương cũng phải tôn trọng có thừa.
Nếu hôm nay cậu không làm cậu Dương nguôi giận, không chỉ phải chịu hậu quả không thể lăn lộn trong giới này mà còn phải trả giá bằng cả tính mạng, hiểu chưa?”
“Ừng ực!” Nghe thấy lời này, George không kìm được nuốt.
nước, chân ông ta mềm nhữn suýt quỳ trên mặt đất.
Phải trả giá bằng cả tính mạng?
Hơn nữa, những lời này còn là do thầy của ông ta nói ra, điều này đã thể hiện đầy đủ thân phận và địa vị của Dương Tiêu không gì sánh kịp.
“Thầy… thầy, em biết nên làm như thế nào!” Giọng điệu George run rẫy.
oseph đáp lại, George đâu dám do dự, lập tức trả lại điện thoại cho Dương Tiêu một cách kính cần.
Dương Tiêu nghe điện thoại nói với Joseph: “Không còn chuyện gì nữa thì tôi cúp máy trước, đợi khi nào rảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-te/576380/chuong-2205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.