Cung Minh đã mắt cảnh giác, mặc dù kỹ năng chơi bi-a của ông ta rất tốt, nhưng ông ta không phải là đối thủ của tay chơi bi-a số một ở Trung Nguyên.
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, ông ta không có đủ thời gian tìm cao thủ bi-a, đúng lúc này thì Dương Tiêu đi tới.
Trong suy nghĩ của Cung Minh, Dương Tiêu là một người rất bí ẳn, chỉ cần Dương Tiêu ra tay thì mọi thứ đều có thể biến mục nát thành thần kỳ.
Dương Tiêu cười nhẹ, anh muốn khiêm tốn, tùy ý nói: “Chắc là có!”
“Kiêu căng!” Nghe vậy, thanh niên cao to da thịt dày đứng bên cạnh Triệu Tín chế nhạo.
Cung Minh nhìn chằm chằm vào thanh niên có da có thịt này nói: “Thanh niên này tên là Tôn Tường, đội trưởng đội tuyển bi-a của tỉnh.
Cậu ta đã năm lần liên tiếp giành giải vô địch bi-a của Trung Nguyên.”
“Năm lần liên tiếp giành giải vô địch bi-a của Trung Nguyên? Miễn cưỡng đấu được!” Dương Tiêu nhẹ nhàng nói.
Miễn cưỡng đấu được?
Ngay khi lời này vừa dứt, Cung Minh đã lộ vẻ kinh ngạc, ông ta không ngờ Dương Tiêu lại lớn tiếng như vậy, lại coi thường Tôn Tường đến như vậy.
Vẻ mặt của Tôn Tường và Triệu Tín run lên, lúc này hai người họ nhìn Dương Tiêu như thể đang nhìn một thằng giả vờ.
Tôn Tường lạnh giọng như vừa phải chịu nỗi nhục nhã xấu hỗ lớn: “Nhóc, xem ra cậu rất chảnh, vậy mà không để tôi vào mắt?”
“Anh vào đội tuyển quốc gia chưa?” Dương Tiêu nhìn Tôn Tường hỏi.
Dương Tiêu nói miễn cưỡng đấu được rất nhẹ nhàng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-te/576397/chuong-2188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.