“Chờ đã!” Ngay lúc Lưu Chiến Thắng chuẩn bị rời đi, Dương Tiêu quát lớn.
Lưu Chiến Thắng nhìn Dương Tiêu với đôi mắt đỏ ngầu như gà trống bị bại trận: “Sao? Muốn gây chuyện?”
“Xin lỗi Long Ngũ!” Dương Tiêu trầm giọng nói.
Lưu Chiến lược khịt mũi: “Muốn tôi xin lỗi ma cà bông Long Ngũ kia? Kiếp sau nhé!”
Lưu Chiến Thắng nói xong không hề dừng ở lại, lập tức mang người của mình rời khỏi hiện trường.
Nhìn thấy Lưu Chiến Thắng tức giận thở hồn hến rời đi, Hoa Mộ Tranh có chút vui vẻ nhìn Dương Tiêu: “Anh Dương, lần này vì anh mà tôi xúc phạm đến nhà họ Lưu, anh nợ tôi một nhân tình!”
“Được! Chỉ cần không trái lương tâm, không vi phạm luật pháp và đạo đức, tôi sẽ trả lại cho cô cái nhân tình này!”
Dương Tiêu gật đầu.
Anh hiểu, nhà họ Hoa là hào môn, mà nhà họ Lưu là thế gia, Hoa Mộ Tranh ủng hộ mình chắc chắn sẽ phải chịu áp lực lớn.
Chỉ cần điều kiện sau này của Hoa Mộ Tranh không quá đáng, anh có thể đáp ứng được.
Hoa Mộ Tranh hài lòng nói: “Lời nói của anh Dương tôi đã nhớ kỹ!”
Trực giác mách bảo Hoa Mộ Tranh rằng Dương Tiêu sẽ mang đến cho cô ấy nhiều bát ngờ hơn thế này.
Sau khi Hoa Mộ Tranh rời đi, Dương Tiêu lấy điện thoại di động ra, bám ra một dãy só, lạnh lùng nói: “Liên hợp với một số nhà tài phiệt đẳng cấp thế giới gây sức ép cho nhà họ Lưu ở thành phố Trung Nguyên.
Tôi muốn nhà họ Lưu ở thành phố Trung Nguyên kinh hoàng, cận kề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-te/576441/chuong-2144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.