Đường Mộc Tuyết chưa từng hôn, kỹ thuật hôn của cô rất vụng về, lúc này Đường Mộc Tuyết ôm chặt Dương Tiêu, thật sự không muốn buông ra.
Dương Tiêu ôm eo Đường Mộc Tuyết, anh cũng không biết hôn, chỉ đành hùa theo rất vụng về.
Vù vù vùi Vào lúc này, một cơn gió nổi lên, một số lượng hoa hồng lớn rơi từ không trung xuống giữa biển hoa, rơi xuống xung quanh Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, mọi người trong nhà họ Đường đều vô cùng ghen tị.
Mặc dù trong lòng vô cùng cực hạn, nhưng cũng thể không thừa nhận chuyện tình cảm lãng mạn của hai người lúc này.
Dương Tiêu ôm eo xinh đẹp Đường Mộc Tuyết, nhưng trong lòng đầy xúc động.
Bây giờ, mối quan hệ phủ đầy bụi giữa hai người đã được loại bỏ hết.
Anh làm tất cả những điều này đều có ích.
Sau năm năm, cuối cùng anh cũng có được hạnh phúc mà một người đàn ông nên dành cho một người phụ nữ.
Anh có một viên minh châu, bị cát bụi cản trở lâu ngày.
Hôm nay đã bỏ hết lớp cát bụi, ánh sáng soi qua muôn trùng sông núi.
Mộc Tuyết, anh yêu em!
Đời này, anh Dương Tiêu, chỉ vì tình yêu, dù chết cũng không hối hận!
Dưới sự chứng kiến của mọi người, Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết đã hôn nhau rất sâu và tình cảm trong gần mười phút.
Dần dàn, Đường Mộc Tuyết tỉnh táo lại, gương mặt ửng hồng như có thể vắt ra nước, vừa rồi cô rất xúc động, quên mắt đã cưỡng hôn Dương Tiêu mà không để ý đến hình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-te/576491/chuong-1994.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.