“Ít nói nhảm đi, tối nay anh giải thích rõ với Mộc Tuyết, néu không tôi bảo đảm sẽ khiến anh sống không bằng chết!”
Dương Tiêu nghiêm mặt nói.
Đường Hạo vội vàng gật đầu như gà mỏ thóc.
Dương Tiêu mang theo Đường Hạo đến biệt thự bên hồ Nhạn Minh, chào hỏi với Lý Thần Chiến để cho Lý Thần Chiến đi về trước.
Anh không muốn Đường Mộc Tuyết biết anh thân với Lý Thần Chiến, néu không, Đường Mộc Tuyết sẽ càng thêm thất vọng về anh.
Đến cửa biệt thự, Dương Tiêu cảnh cáo Đường Hạo: “Đợi lát nữa anh biết nên nói thế nào rồi chứ?”
“Biết biết!” Đường Hạo nuốt nước bọt.
Đường Mộc Tuyết cảm thấy lồng ngực căng cứng, vừa định đi ra uống thuốc giảm, đúng lúc nhìn thầy Đường Hạo và Dương Tiêu bước vào.
Nhìn thấy Đường Mộc Tuyết, Đường Hạo vội vàng chạy tới chỗ Đường Mộc Tuyết, vội vàng nói: “Mộc Tuyết, tôi sai rồi, tôi khốn nạn, chuyện này là một cái bẫy.
Là cái bẫy mà bà nội và Đường Dĩnh gài Dương Tiêu.
Dương Tiêu trúng bẫy của bọn bà nội!”
Cái gì! Bà nội và Đường Dĩnh gài bẫy Dương Tiêu?
Thân thể Đường Mộc Tuyết sững sờ, đôi mắt đẹp chớp động, nhìn Dương Tiêu, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Chẳng lẽ là mình thật sự hiểu lầm Dương Tiêu?
Đường Mộc Tuyêt nhìn Đường Hạo với vẻ mặt phức tạp: “Anh… mọi chuyện anh nói là thật?”
“Là thật, tất cả đều là sự thật, là bà nội và Đường Dĩnh hãm hại Dương Tiêu! Cuộc họp thường niên bị làm loạn, cộng thêm vị tổn thất tám trăm vạn, bà nội tức giận đến mức tìm mọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-te/576585/chuong-1900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.