“Địa điểm đưa hàng ở đâu?” Dương Tiêu hỏi.
Nghe được lời nói của Dương Tiêu, Đường Hạo kìm lại sự vui mừng trong lòng, cuối cùng thì Dương Tiêu cũng đã cắn câu.
Chỉ cần phế vật này cắn câu, thì mọi việc tiếp theo sẽ xử lý dễ.
Đường Hạo giễu cọt nói: “Tao còn tưởng mày không làm!
Địa điểm giao hàng cho lần hợp tác Đông Hải nhà họ Lý không phải trong khu nhà máy, mà là ở Xuân Thượng Nhân Gian, cách ngã tư đường Lũng Hải một trăm mét về phía nam.
Mày tìm một người phụ nữ tên là Phương Phương, cô ấy sẽ giao hàng cho mày.”
“Tốt!” Dương Tiêu không còn do dự, lái xe về phía Xuân Thượng Nhân Gian.
Mặc dù Dương Tiêu không nhìn thấy bát kỳ manh mối nào về việc hãm hại bản thân trong vụ việc này, nhưng Dương Tiêu đã ngửi thấy một chút âm mưu.
Anh muốn xem hôm nay trong bầu của Đường Hạo bán thuốc gì, tránh cho sau này Đường Mộc Tuyết lại rơi xuống vực.
Tuyệt đối không thể yên lòng Đường Hạo này, Dương Tiêu phải chịu trách nhiệm cho sự an toàn của Đường Mộc Tuyết.
Nhìn Dương Tiêu đang rời đi, Đường Hạo cười khẩy: “Dương Tiêu à Dương Tiêu, lần này mày hoàn toàn xong đời rồi!”
Đường Hạo ra hiệu ok với Đường Dĩnh, Đường Dĩnh hiểu ra, lập tức đến phòng làm việc của Đường Mộc Tuyết.
“Đường Dĩnh, cô có chuyện gì? Nếu không có chuyện gì, mời cô đi ra ngoài, tôi đang ở trong phòng!” Nhìn Đường Dĩnh còn không gõ cửa, Đường Mộc Tuyết lộ vẻ không Vui.
Nhìn chằm chằm Đường Mộc Tuyết, Đường Dĩnh chế nhạo:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-te/576600/chuong-1885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.