Sau buổi phán quyết sơ khởi, Như Ý đã nhận nhiệm vụ thay Lam Thiên thu thập những vong linh lưu lạc trở về. Hắc Bạch Song Sát vô cùng hài lòng, họ theo các giáo chủ đến phủ phía nam, giúp Hộ Thiên Thần Giáo phục hồi nguyên trạng cánh cổng Địa Ngục Môn từng bị Lam Thiên phá hủy, để có thể dễ dàng qua lại trao đổi tình hình giữa đôi bên hơn.
Nhớ lại ngày Lam Thiên xông vào đại náo trước Quỷ Môn Quan, Hồng Dương đã phải dùng hơn nửa phần pháp lực của bản thân, kết hợp với quả cầu Thượng Thiên Thánh Nhãn cùng vòng đá Tam Môn mới có thể mở ra một cánh cổng không gian khác, dẫn xuống vùng đất m Ty và lôi cổ y về. Cũng may chư vị Thập Điện Diêm La rất hài lòng khi chứng kiến lối xử việc nghiêm minh và quyết liệt của Hồng Dương, nên họ không những vẫn giữ quyền mở Địa Ngục Môn cho Hộ Thiên Thần Giáo mà còn giúp sửa lại cánh cổng đã bị đổ nát.
Khi hai vị Tử Thần xong xuôi mọi việc và rời đi thì đêm cũng vừa sang canh năm, các giáo chủ đều thở dài uể oải, mệt mỏi nối gót nhau tản ra mỗi người mỗi hướng. Riêng Như Ý đi cùng đoàn hạ nhân tháp tùng, đưa Lam Thiên quay trở lại phòng ngủ của y. Đến nơi, nàng nhẹ nhàng bồng Lam Thiên vào trong, đặt nằm lên giường, rồi vắt một chiếc khăn ướt lau sạch mặt mũi, tay chân cho y. Đoạn, nàng lại để bàn tay lên trán y, vận pháp lực truyền một luồng hơi ấm nhẹ nhàng vào giữa nơi ấn đường.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-thien-than-giao/299598/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.