Trương Lăng chọn chiến giáp hạng nhẹ có cả sức hành động và sức tấn công K17, trang bị thì bao gồm pháo xung kích với chức năng tự động khóa chặt và □□ hạng nhẹ (*).
(* chỗ □□ thì trong Wikidich tôi thấy để là "nổ mạnh trang bị", vì raw bị censor do đề cập đến vũ khí nhạy cảm nên tôi mạn phép đoán là kiểu giống mấy khẩu bazooka hoặc thiết bị nổ gì đấy, nói chung là không có gì để đối chứng nên mọi người không cần để tâm đâu.)
Mà không như mọi người đoán, Nhược Yên lại chọn chiến giáp hạng nặng X5, cùng dòng với cái mà Tái Uy chọn trước đó, đều là hy sinh ưu thế về tốc độ để đổi lấy phòng thủ mạnh mẽ hơn, có điều vũ khí cô chọn là dao ánh sáng và một khẩu raygun viễn trình.
Dao ánh sáng sở hữu ưu thế cận chiến, tính đâm xuyên rất mạnh.
Mà tầm b ắn raygun cực kì xa, sức sát thương cũng đủ lớn, nhưng cần thời gian nén năng lượng, mỗi lần chỉ tấn công được một mục tiêu, không thể xạ kích liên tục, là một món vũ khí có hơi vô bổ.
Đây vốn không giống chiến giáp và vũ khí mà một người con gái sẽ chọn, các sinh viên mới xem trận đấu đều lộ ra biểu cảm khiếp sợ.
Mà còn đám sinh viên năm cuối lại tỏ vẻ thấy lạ mà chẳng lạ, đều bày ra dáng vẻ xem trò vui.
Đừng thấy vẻ ngoài đàn chị Nhược Yên xinh đẹp như vậy, nhưng thực tế chính là một đóa hoa bá vương thâm tàng bất lộ, nếu xem nhẹ cô, thì kết cục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-tro-manh-nhat-thuc-te-ao/1263550/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.