Thi cuối kỳ xong thì đến kỳ nghỉ về nhà, giáo viên cũng không giao bài tập gì mà chỉ dặn bọn họ mấy câu như đừng vui chơi quá đà, thỉnh thoảng cũng phải nhớ lật xem sách giáo khoa, vân vân, sau đó cho bọn họ về thu dọn đồ đạc.
Cả đám sinh viên như đàn chim nhỏ được phóng sinh, mừng rơn chạy biến.
Dù hệ Cần vụ đi học bữa đực bữa cái đến đâu thì nói chung là ở trường vẫn không thoải mái được như ở nhà, cả đám đã trông mong kỳ nghỉ này từ lâu rồi.
Kỳ nghỉ này dài hơn hai tháng, cơ mà chỉ cần có game thì dù phải xa nhau nhưng vẫn có thể gặp mặt hàng ngày như bình thường, ngay cả đồ ăn cũng có thể nhờ chuyển phát nhanh gửi đến nhà, do đó Nhiễm Kỳ với Cố Lạc cũng không buồn vì phải tạm biệt bạn thân.
Con trai cũng không cần phải thu dọn quá nhiều thứ, ngoài vài bộ quần áo để tắm rửa ra thì cũng chỉ cần khuân thêm một cái khoang trò chơi về.
Khoang trò chơi đắt xắt ra miếng, thật sự không muốn mua một cái nữa tí nào, thế là bọn họ đều gửi thẳng khoang trò chơi này cho chuyển phát nhanh giao tận nhà, sau đó leo lên phi thuyền hôm đó trở về.
Nhiễm Kỳ có nghĩ đến ba nhỏ hẳn sẽ chờ cậu ở nhà, song khi mở cửa thấy trong phòng khách có đủ bốn người đàn ông trưởng thành đang ngồi ngay ngắn, cậu vẫn không khỏi ngây như phỗng.
"Tiểu Kỳ!" Anh hai Nhiễm Huy nhanh nhất, là người đầu tiên ôm chầm lấy cậu.
Anh cả Nhiễm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-tro-manh-nhat-thuc-te-ao/1263634/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.