Tiếng đàn du dương theo gió đưa tới làm cho người ta cảm thấy vui vẻ, thoải mái, sảng khoái đến cực điểm, còn có các loại nhạc khí khác phối hợp cùng, tạo thành một nhạc khúc tuyệt vời, có lẽ đây là ca khúc ca tụng Thanh Liên của Hỏa Hồ tộc?
Bắc Dao Bảo Bảo im lặng dán lên cổ tay Thanh Liên, âm thầm suy nghĩ, thật sự rất êm tai nhưng lại thiếu cảm giác ấm áp, không có khói lửa nhân gian, xem ra người của Hỏa Hồ tộc rất chờ mong Thanh Liên thành tiên, nếu bọn họ biết nành đến đây để làm vương vĩ đại của họ trở thành vương phu của nàng, e là cả tộc sẽ hận mình đến chết.
Nghĩ đến đây, Bắc Dao Bảo Bảo liền nhịn không được kích động hưng phấn lên, thật muốn nhìn xem người Hỏa Hồ tộc giận dữ sẽ đối đãi với nàng thế nào, nhất định sẽ rất náo nhiệt, chơi sẽ vui lắm. Đương nhiên chuyện này phải đợi khi nàng và Thanh Liên gạo nấu thành cơm mới có thể tiết lột thân phận của mình.
Như mẫu thân vĩ đại vẫn hay nói: thiên đình không thiếu một thần tiên như Như Mặc nhưng Bắc Dao Quang ta chỉ có một trượng phu Như Mặc. Bây giờ áp dụng với nàng thì sẽ đổi thành: thiên đình không thiếu một thần tiên như Thanh Liên, nhưng Bắc Dao Bảo Bảo ta thầm nghĩ phải có Thanh Liên làm vương phu.
Xem ra chuyện đầu tiên nàng đến nơi này là phải thay đổi khúc nhạc làm cho Thanh Liên không vướng bận trần tục kia mới được, Bảo Bảo cườn thầm, cũng may mẫu thân vĩ đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-vuong-thanh-lien/404140/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.