Quyển 1: Hải Chi Yêu
Xuân vừa đến hoa đào đã tàn.
Vầng triều dương đỏ rực chiếu rọi lên mấy chiếc thuyền hoa đậu ven hồ. Vạn đóa thùy liên cơ hồ như oán trách mình bị con người ép phải nở ra, dứt khoát ngậm luôn chút sương mai buổi sớm mùa xuân, lười nhác ngả mình trên mặt nước. Quầng mây bên trên biển hoa sen rực rỡ sắc màu, ngang ngang dọc dọc, nhìn tựa như trên mặt hồ chồng chất mấy tầng núi xanh trùng điệp vậy. Những tia nắng ban mai thưa thớt lọt qua tầng mây, nhuốm lên Mạc Chi hồ một vẻ đẹp đìu hiu lạnh lẽo.
Sâu trong đám hoa sen, thấp thoáng nghe tiếng nước động, một lá thuyền xanh lặng lẽ bơi ra hòn đảo nhỏ giữa hồ.
Con thuyền này không lớn lắm, toàn bộ được bao trùm trong một quầng sáng xanh nhàn nhạt, cơ hồ như được điêu khắc từ một tảng mây lớn, khi thuyền dập dờn trên mặt nước, thoạt nhìn như thể do nước hồ dâng lên tụ thành vậy. Thuyền lướt đi nhẹ nhàng khôn tả, chỉ chớp mắt một cái đã từ bờ hồ bên này đến hòn đảo nhỏ kia rồi.
Nếu ở nơi khác, chẳng may có người nhìn thấy một con thuyền như thế này vào buổi sớm mai, nhất định sẽ nghĩ rằng mình đã gặp ma quỷ. Nhưng ở chốn này thì không ai nghĩ như thế cả.
Bởi vì đây là Hoa Âm các. Còn con thuyền trông như được tạc từ mây kia, chính là tọa thuyền của Hoa Âm các chủ.
Hòn đảo nhỏ này nằm giữa Mạc Chi hồ, hồ lớn thứ hai của Hoa Âm các. Hình như đảo này được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-am-he-liet/2122261/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.