7 NĂM SAU
Bức tranh giống như thể hôm qua vừa ráo mực
Từng con đường, từng góc phố vẫn lặng im như thế
Chỉ có chăng …
Lòng người thay đổi
Anh và em thay đổi …….
Ngày hôm qua chúng ta là những đứa trẻ
Ngày hôm nay chúng ta đã là những con người trưởng thành
Minh Quân ngồi yên lặng đã được một lúc lâu trên xe. Mọi người đã kéo nhau vào trong hội trường từ lâu nhưng anh vẫn ko thể nhích chân ra khỏi xe được. Hôm nay là ngày kỉ niệm thành lập tập đoàn, nhưng ko phải tập đoàn nhà anh. Là tập đoàn điện tử SA của nhà họ Hoàng. Nói là kỉ niệm thành lập nhưng thực chất là buổi ăn mừng thành công của sản phẩm mới mà tập đoàn nhà anh góp vốn đầu tư. Đây cũng chính là lý do anh có mặt trong buổi tiệc ngày hôm nay.
Những ngón tay lướt ngang trên màn hình điện thoại. Khuôn mặt tươi tắn của một cô gái hiện ra với bên cạnh là một chàng ngố. Cảnh đẹp trên bãi biển trong ảnh cũng ko sao khiến khuôn mặt chàng trai ấy hết ngố. Đã 7 năm nay anh ko thay hình nền. Anh vẫn biết mình chẳng phong độ hay đẹp đẽ gì trong bức ảnh ấy nhưng vẫn ko thể xoá được. Tại buổi tiệc như thế này hơn 7 năm về trước anh đã ngỏ lời với một người con gái, thế nhưng … tất cả chỉ là dĩ vãng. 7 năm trước, chính anh đã đẩy nó ra khỏi cuộc đời mình. Một tuần sau cái ngày kinh khủng đó tại bệnh viện anh ko thể tìm thấy nó tại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-da-quy/2161020/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.