Thì ra là, Phó chủ nhiệm tong khoa Mạc Sơ Nguyên vẫn luôn thích cô ấy nên dùng tất cả mọi cách để biểu đạt tình cảm đó với cô, khiến cô thấy rất phiền phức, cự tuyệt mấy lần nhưng đối phương vẫn chưa chịu giác ngộ vẫn dây dưa không ngừng.
“Nếu anh ta điều kiện không quá kém mà lại nhiệt tình theo đuổi em như vậy hay là em thử chấp nhận anh ta đi, theo anh thấy có lẽ anh ta thực sự thích em đó.” Đinh Kiêu thầm nghĩ trong lòng, bữa cơm này ăn cũng không dễ nha, còn phải làm người có kinh nghiệm để chỉ dẫn tình cảm cho người khác nữa.
“Anh ta đã hơn bốn mươi tuổi, cũng là người giỏi giang nhân phẩm cũng không tệ nhưng chính là dáng dấp anh ta cũng chỉ bình thường thôi, chỉ nhìn thôi cũng đã không có cảm xúc gì rồi.” Mạc Sơ Nguyên oán giận nhìn Đinh Kiêu, đối với chuyện anh không chịu ngộ ra cảm thấy rất khó chịu.
“Cũng không thể nhìn bề ngoài được, đây là chuyện cả đời đấy phải cẩn thận một chút. Có một số loại người chính là ăn thì không ngon nhưng bỏ thì lại tiếc đó, trước khi cưới thì thấy cũng được nhưng sau khi cưới về mới lộ nguyên hình nên đừng hy vọng gì nhiều.” Đinh Kiêu khách quan nói một câu.
Lâu ngày sinh tình, hừ, có mà lâu ngày sinh ròi thì có, hai người yêu nhau còn khó sống chung nữa là hôn nhân không có tình cảm gì.
“Nhưng anh ta là phó chủ nhiệm khoa bọn em, kinh phí của phòng thí nghiệm đều lấy từ tay anh ta, cái hạng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-dao-ruc-ro/464728/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.