Trong nhà họ Mạnh, mọi người đang vây quanh bàn cơm chờ Đinh Kiêu đến cùng ăn. Vân Cẩn ôm Tung Tung, thỉnh thoảng lại nhìn về phía đồng hồ, cũng sắp đến tám giờ rồi, không biết anh còn đi đâu nữa.
Tung Tunng kêu đói, Vân Cẩn chỉ đành lấy cơm cho nó ăn trước.
Mạnh Tiểu Bạch thấy vẻ mặt chị vừa lo lắng vừa phiền muộn, chủ động nói: “Chị, nếu không em gọi điện cho anh rể hỏi xem anh ấy có chuyện gì.” Vân Cẩn ừ một tiếng.
Mạnh Tiểu Bạch đi ra ngoài gọi điện thoại cho Đinh Kiêu: “Anh rể, làm sao anh lại chưa đến, chị và ba mẹ em còn cả bà ngoại nữa đều đang đợi anh đến ăn cơm, anh chưa đến nên mọi người cũng chưa ăn.”
Đinh Kiêu nói: “Anh đang trên đường đi, lâu nhất là mười phút nữa sẽ đến, em nói với bọn họ hộ anh.” Sau khi Mạnh Tiểu Bạch cúp điện thoại, đem nói lại lời này cho mọi người.
Đột nhiên bên ngoài có tiếng gõ cửa làm mọi người sợ hết hồn.
Mạnh Tiểu Bạch mở cửa, Đinh Kiêu đi vào, Vân Cẩn theo bản năng đứng lên, Tung Tung giống như một làn khói chạy đến ôm chân Đinh Kiêu, vô cùng thân thiết.
Đinh Kiêu sờ sờ đầu con trai, đem quà tặng đưa cho bố mẹ vợ. Vân Cẩn cũng không chất vấn gì Đinh Kiêu, chỉ thay anh bới cơm: “Ngồi xuống trước ăn cơm đi, mọi người chờ anh lâu rồi.”
Sau khi mọi người đã ăm cơm xong, Đinh Kiêu mới nói với Vân Cẩn: “Hai chúng ta về phòng em đi, anh có chuyện muốn nói với em.”
Vân Cẩn thấy vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-dao-ruc-ro/464806/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.