Edit: Yue
Beta: Gió
Warning: Đề nghị xuất trình giấy CMND chứng nhận đủ tuổi trước khi đọc (˵ ͡° ͜ʖ ͡°˵)
- ----
Nhậm Diệc vẫn luôn yêu thích giọng nói của Cung Ứng Huyền vô cùng, thanh âm bao gồm hai tính chất hoàn toàn đối lập —— thanh lãnh và kiều diễm. Ngay cả không nhìn người, chỉ nghe tiếng thôi cũng đã có thể cảm nhận được khí chất tràn đầy.
Bây giờ âm thanh này lại vang bên tai Nhậm Diệc, thì thầm thật chậm rãi, dào dạt rót đầy tai. Cung Ứng Huyền đọc cái gì cũng chẳng quan trọng, vì anh nào có nghe, chỉ để cho giọng nói tùy ý chảy vào màng nhĩ, để cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, cùng cảm giác tê dại nhè nhẹ.
Chỉ tiếc là Cung Ứng Huyền vừa đọc được không bao lâu, điện thoại di động của hắn lại vang lên lần nữa, phá vỡ sự hưởng thụ hiếm hoi của Nhậm Diệc.
Nhậm Diệc không nén nổi thất vọng, Cung Ứng Huyền để sách lại chỗ anh: "Lát nữa tôi sẽ quay lại."
Cuộc gọi đến là từ Thái Cường, hai người trao đổi về vụ án, cuộc điện thoại lần này kéo dài hơn một tiếng.
Chờ đến lúc Cung Ứng Huyền trở về, hắn đã phát hiện Nhậm Diệc ngủ mất rồi. Người đang sốt rất ham ngủ, vả lại đêm qua anh còn luôn ở trạng thái tiêu hao thể lực cao độ.
Cung Ứng Huyền dém chăn thật kín cho Nhậm Diệc, kiên nhẫn ngắm nhìn một lúc. Sau đó hắn cúi đầu, in một nụ hôn dịu dàng lên vầng trán cao trơn bóng kia. Hắn rất muốn cứ thế ôm Nhậm Diệc ngủ, nhưng lại sợ lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/255836/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.