Nguyệt Bất Do còn đang khóc, nhưng ánh mắt cũng đã cong cong. Đợi nụ hôn triền miên chấm dứt, hắn hít hít cái mũi, miệng cười rộ lên. Lau đi lệ của Nguyệt Bất Do, Mạc Thế Di chậm rãi rời khỏi, không cần nhìn y cũng biết mình đã làm người này bị thương. Nhíu mày, Nguyệt Bất Do nhịn đau đớn. Hắn biết giờ mình rất chật vật, nhưng hắn thích, thích hơn bất cứ lúc nào khác.
Cũng không nói gì để giải thích, thậm chí không tỏ vẻ áy náy với việc bản thân vừa mới ân ái thô bạo như vậy, Mạc Thế Di hôn môi Nguyệt Bất Do, thấp giọng nói: “Ta thanh lí cho ngươi trước, rồi chúng ta sẽ nói chuyện kia sau.”
Nụ cười trên mặt Nguyệt Bất Do biến mất, Mạc Thế Di lại hôn hắn: “Không cần nghĩ nhiều, chờ ta.”
“…… Ừ.”
Buông tay Mạc Thế Di ra, Nguyệt Bất Do nhìn đối phương mặc áo khoác, nhìn đối phương rời đi, có vẻ hắn cào Mạc Thế Di thật sự thảm.
Bên ngoài tẩm cung thái tử, thái giám từ trong cung đến truyền lời đứng ở đó nóng lòng không thôi. Vừa rồi tẩm cung thái tử truyền ra động tĩnh không có nhỏ đâu à.
“Phương thống lĩnh, thái tử điện hạ và thế tử……”
Phương thống lĩnh lắc đầu: “Khụ, cảm xúc của thế tử điện hạ, có đôi khi sẽ không ổn định lắm.”
“Đã hiểu.” Hôm nay chỉ cần là người đứng ngoài ngự thư phòng thì đều nhìn ra.
“Phương thống lĩnh.” Thanh âm thái tử truyền ra.
Phương thống lĩnh vội vàng đi tới cửa nói: “Điện hạ, người trong cung tới, nói hoàng thượng thỉnh ngài đến đó.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-duong-xuan/496892/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.