Chỉ còn 1 ngày nữa là đến lễ thành thân của Tuyết Cơ, Phụng La sau lần thổ huyết đó cũng đã dần dần hồi phục..nhưng tâm trạng thì vẫn như cũ ngơ ngơ ngác ngác nhốt mình trong phòng mà phê duyệt tấu chương,không buồn thượng triều cũng không buồn ra ngoài!A Lạp Sa bưng một chút cháo yến mạch đến cho Phụng La.. Nàng ấy không buồn nhìn đến chỉ nói là để đó lát nữa sẽ dùng!A Lạp Sa biết sắp đến gần ngày thành thân của Tuyết Cơ, thì tâm trạng Phụng La sẽ càng lúc càng khó có thể bình đạm được...nên cũng không dám nói gì chỉ nhanh chóng lui ra ngoài.
A Lạp Sa bây giờ ở trong cung không khác gì một con chim oanh vàng tự chui đầu vào lồng vậy,mặc dù tháng sau là đến lễ thành thân và phong hậu của nàng,nhưng nàng cũng không mấy vui vẻ...Tam ca nàng thì vì vẫn còn buồn phiền chuyện của Tuyết Cơ nên mấy ngày nay đã đi ngao du khắp Đại Hán rồi,hắn nói vào lễ thành thân của nàng sẽ sớm trở lại chúc phúc...
Nàng buồn bã,muốn tìm một chuyện gì đó để làm,nàng liền làm ra một con diều nhỏ đi đến Ngự Hoa Viên để thả...đâu ngờ gió quá lớn,diều đứt dây vướng vào 1 cành cây liễu hạnh,nàng dùng khinh công bay lên gỡ lấy con diều,chẳng may trượt chân ngã xuống,nàng thầm nghĩ :"thôi rồi kì này sẽ bầm dập mất!" nhưng nhắm mắt mãi vẫn chưa thấy lưng chạm đất,nàng vội vàng mở mắt ra thì thấy gương mặt Vạn Trương Hàn đang phóng đại ở trước mắt,hắn lo lắng hỏi:
-Ngũ công chúa,người không sao chứ?sao tự nhiên lại leo cây?nếu thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-duyen-chi-no-mot-lan/516421/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.