"Đáng chết!” >”___
Nàng ngẩn người, căn bản nãy giờ nàng không có nghe thấy sư phụ nói gì hết a, trong lòng âm thầm kêu khổ… >o
“Sư muội, Phi Lãnh Nghệ quả thực có đúng rất khó đối phó phải không?” Ngũ sư huynh cố ý nói đỡ giúp nàng.
Kiều Song Song vừa nghe, lập tức gật đầu: “Đúng vậy thưa sư phụ, chúng ta vốn định thừa dịp lúc Phi Lãnh Nghệ cùng với mỹ nhân thanh lâu kia kia thân mật sẽ động thủ, nào ngờ hắn thật đúng là cáo già, ngay cả đến thanh lâu cũng mang theo bảo tiêu, cho nên chúng ta ngay cả nữa điểm thượng phong cũng không có, chỉ việc lưu lại được tính mạng đã muốn thật là kỳ tích… …”
“Đủ rồi!”
Kiều Song Song vội vàng im lặng không dám lên tiếng nói them nữa, cũng cảm kích nhìn về phía Ngũ sư huynh, hai người lặng lẽ nhìn nhau cười, một màn này đều bị Ngọc Thiền xem thấy trong mắt, nhịn không được âm thầm cắn răng…
Trên thực tế, đêm đó căn bản phát sinh chuyện gì, Kiều Song Song cũng không hề hay biết, bởi vì khi nàng giật mình tỉnh lại trên giường lớn, mới phát giác chính mình thế nhưng đang ngủ, nàng vội vàng chạy ra ngoài cửa phòng mới phát hiện bên ngoài té ngã một đống người, đồng môn sư huynh đều đang bị thương, chạy đang chạy, trốn đang trốn…
Trong tình cảnh hỗn loạn, nàng giúp đỡ một đồng môn sư tỷ đào tẩu, sau khi trở về, nàng vẫn lâm vào trầm tư, mỗi khi nhớ lại chính mình cùng Phi đại ca làm cái chuyện khiến mặt đỏ tim đập kia, mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-gia-thich-khach/417885/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.