“Hửm?” Phó Tư Duyên ung dung dùng khăn lau miệng mà Triệu Kim Mạn trước mặt anh đã mềm như nước, cao trào khiến cô dục tiên dục tử.
Phó Tư Duyên điều chỉnh mức độ xuống thấp nhất nhưng Triệu Kim Mạn thấy không thoải mai, cô như đang ngồi tàu lượn siêu tốc, từ chỗ cao nhất rơi xuống thấp.
Khoái cảm đang ở trên đỉnh bị dừng đột ngột, chồng hất lên nhau như có như không vẫn làm hoa huy*t tiết ra.
Hai chân cô run nhè nhẹ, hoa huy*t bị trứng rung trêu chọc tới mới không khép nổi chân, nhà hàng cao cấp phảng phất có tiếng rên ái muội.
Cô cắn môi nhìn Phó Tư Duyên, tìm sự giúp đỡ, “Phó Tư Duyên, mau lấy ra. Em chịu không nổi.”
Triệu Kim Mạn nói chuyện đứt quãng.
Hai má ửng hồng, môi đỏ bị cô cắn vào, đáy mắt mang theo sương mù giống như bị tra tấn đến khóc.
“Ừm, ăn xong rồi sao? Ăn xong sẽ đưa em về.” Phó Tư Duyên hứng thú nhìn cô, duỗi tay nhéo cằm cô, vuốt ve đôi môi.
Triệu Kim Mạn cảm thấy anh giống như một con cáo già.
Cô chìm đắm ở vực sâu dục vọng, bị trứng rung đưa đến cao trào tiếp đó cảm giác hư không ùa đến toàn thân bị khiêu khích.
Không biết có phải do cô mẫn cảm hay không mà Triệu Kim Mạn cảm thấy toàn bộ thực khách đều dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn mình.
Cô gật đầu lại lắc đầu, trứng rung lên đang hoạt động giống như ngày thường Phó Tư Duyên dùng lưỡi trêu chọc hoa huy*t.
Váy cô sớm đã ướt sũng, may mà ghế ngồi là loại cotton
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-hong-dai-loc-thoi-an/527473/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.