Edit: phuong_bchii
________________
Mưa to tầm tã rơi xuống, trời đêm nay, tựa như lọt một lỗ hổng. Tân Nhiên không mang ô, bốn phía dường như bắt xe cũng không tiện, cô ấy đội mũ cao bồi, đang chuẩn bị chạy nước rút trăm mét, một chiếc xe thương vụ lái tới.
Tân Nhiên ngẩn người, tài xế mở cửa sổ xe, ở phía sau cô ấy hô: "Hải tổng, cô có gì phân phó?"
"Đưa đội trưởng Tân đến nơi an toàn." Tiếng Hải Dụ từ xa truyền đến gần, Tân Nhiên kinh ngạc xoay người, cô ấy cầm một cái ô dài, đưa tới, "Mang theo đi."
"Không cần, lát nữa có hành động lớn, cũng không cần."
Hành động lớn... Ba chữ này dường như biểu thị nguy hiểm, Hải Dụ nhíu chặt mày, trầm mặc thu ô, không nói nữa.
Cô ấy xoay người muốn rời đi, bước chân do dự một lát, muốn nói lại thôi. Lúc này, tài xế đã xuống xe, rất lễ phép mở cửa xe, "Đội trưởng Tân, mời lên xe."
"À..." Bỗng nhiên nhận được đãi ngộ như vậy, Tân Nhiên thụ sủng nhược kinh, nhưng bởi vì không có thời gian, cũng không có từ chối, cô ấy nhanh chóng leo lên xe, nói tiếng cám ơn với Hải Dụ.
"Chú ý an toàn." Hải Dụ nho nhỏ nói một tiếng, Tân Nhiên lại nghe rất rõ.
Cô ấy không trả lời, chỉ giơ ngón tay cái lên với Hải Dụ. Đây là thói quen hành động của họ, thành công hay an toàn, đều phải cho đồng nghiệp khác động tác này.
Hải Dụ gật đầu, tay cầm ô bất giác siết chặt, nhiệm vụ khẩn cấp như vậy, nhất định lại liều mạng.
Người không coi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-hong-do-tuy-phong-lam/410255/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.