Edit: phuong_bchii
________________
Lăng Xương Khiếu kích thích tâm lý phản nghịch của Liễu Tư Dực, lần nữa thức tỉnh kiêu ngạo và quật cường chôn sâu trong nội tâm của nàng, cuộc đời của nàng sinh ra đã đen tối như vậy, làm sao còn sợ người khác uy hiếp, cho dù người này là ông nội ruột của Lăng Thiên Dục.
"Xin lỗi, không thể như ông mong muốn." Liễu Tư Dực điều khiển xe lăn muốn xoay người, giọng nói lạnh lùng của Lăng Xương Khiếu từ phía sau truyền đến, "Nếu lão ngũ xảy ra chuyện, ta sẽ không bỏ qua cho các người."
Ông một mực nhận định là Lăng Thiên Dục động tới Lăng Thương Thiên, ông thà rằng tin suy đoán ngông cuồng của mình, cũng không muốn tin tưởng lời của Lăng Thiên Dục và Liễu Tư Dực.
Vừa đấm vừa xoa cùng lắm là bị ép nóng nảy, Lăng Thương Thiên sinh tử chưa biết, ông sắp gặp phải cảnh cửa nát nhà tan, Lăng gia rốt cuộc không chịu nổi bất kỳ rung chuyển nào. Bất kể thế nào, cũng phải giữ được tứ phòng.
Cho dù bọn họ phạm phải tội lớn tày trời, cho dù bọn họ làm việc không thỏa đáng, ông cũng phải tiếp tục che chở, vì thế không tiếc trả giá bất cứ giá nào, đây là việc ông vì cha vì ông nội nên làm.
Tam phòng sa lưới đã không động tay động chân, hiện tại bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm Lăng gia, cho dù quyền thế lớn hơn nữa, tiêu tiền nhiều hơn nữa, cũng không ai dám tiếp ứng chuyện này.
Nhưng tứ phòng còn có cơ hội, ông không thể để cho Lăng Thiên Dục nhổ tận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-hong-do-tuy-phong-lam/410274/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.