Vài giây sau khi tập tài liệu được đưa ra, Phó Lâm Viễn vẫn không hề duỗi tay lấy, anh giơ tay cài cúc áo và nói: “Đi vào đây.”
Trần Tĩnh đứng yên một lát.
Cô đi vào nhưng không đóng cửa phòng.
Tóc Phó Lâm Viễn vẫn còn dính nước, theo đường viền trượt xuống cổ, làm ướt cổ áo. Anh ngồi xuống ghế sô pha, trên bàn có laptop đang mở phát ra ánh sáng.
Trần Tĩnh đứng trước bàn trà, lấy từng tập tài liệu ra như khi còn là thư ký, đặt xuống trong tầm tay anh.
Phó Lâm Viễn nhận lấy rồi mở ra.
Anh rũ mắt nhìn.
Trần Tĩnh đứng thẳng người yên lặng chờ đợi. Lúc cô khom lưng, trên người thoang thoảng hương thơm, cô đã đổi mùi nước hoa trước kia.
Phó Lâm Viễn lật xem từng trang trong hợp đồng.
Trong phòng rất yên tĩnh.
Vẻ mặt hai người vẫn như thường.
Năng lực che giấu của họ vượt xa người bình thường.
Lúc này, di động Trần Tĩnh vang lên, đầu ngón tay đang lật hợp đồng của Phó Lâm Viễn dừng lại, anh đảo mắt, Trần Tĩnh lấy di động từ trong túi ra, liếc nhìn rồi bắt máy.
Đầu dây bên kia là người phụ trách thôn tên là Trì Thịnh, anh ta muốn mời Trần Tĩnh đi ăn cơm.
Trần Tĩnh nhìn đồng hồ và nói: “Được, vậy tôi sẽ qua đó, không cần lái xe tới đón đâu, tôi biết chỗ đó.”
“Được, lát nữa gặp.”
Cô cúp điện thoại, đối diện với đôi mắt của Phó Lâm Viễn.
Phó Lâm Viễn khép tài liệu lại, hỏi: “Người trong thôn à?”
Trần Tĩnh gật đầu.
Cô nhìn đồng hồ rồi nói: “Tổng giám đốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-hong-do/1239675/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.